Nếu anh chưa từng yêu em, anh sẽ không nhớ em Nhưng anh đã yêu, đang yêu và sẽ mãi mãi luôn yêu em. 16/ Cái nhìn đầu tiên của em đã cướp đi linh hồn anh, đến cái nhìn thứ hai thân xác anh đã thuộc về em. Giờ đây anh không còn gì để cho em nữa cả. 17/ Nếu một hạt cát
Bộ truyện Về Đi Anh Nơi Đây Em Vẫn Đợi!!! thuộc thể loại (Ngôn tình) là Sự kết hợp độc đáo của tác giả Lan Rùa, tạo nên một câu chuyện vô cũng hấp dẫn. Cùng theo dõi, đọc trọn bộ tiểu thuyết này tại đây. Tên cũ của truyện: Bởi ta thuộc về nhau Rate: 16+
Tác giả: Lan Rùa. Dịch giả:. Cập nhật trạng thái: Đã kết thúc. Tác giả: Truyện Teen. lượt đọc: 18k. Lượt like: 8. Điểm số: 4.4. Truyện Về Đi Anh…. Nơi Đây Em Vẫn Đợi của tác giả trẻ nhưng đầy tài năng Lan Rùa là một câu truyện tình yêu buồn giữa đại
Bạn đang xem: Đọc truyện vợ ơi học bài full. Về Đi Anh, nơi Đây Em Vẫn Đợi - Lan Rùa - Update C52 - 53. Hoa tứ Dẫn - Đường Thất Công Tử - Update P2 - C02. Siêu quậy ngôi trường SS - Ngọc Nhi ( Update chương 23)
ngày trở về em có hẹn gặp lại anh để nói lời xin lỗi và những gì còn chất chứa trong lòng, em còn nhớ lắm cái phút giây gặp lại cảm xúc yêu thương vẫn còn nguyên vẹn nhưng nó lại làm em tê tái, lòng em dâng trào nghẹn ứ và nước mắt cũng vẫn là thứ ngôn ngữ cho ta hiểu được lòng nhau, nhưng em biết tất cả các ngả đường để ta về bên nhau bây giờ …
Bạn đang đọc: Những câu nói hay về bộ đội, người lính - Stt, status về bộ đội hay. Riêng anh nơi đây vẫn còn thức; Em nơi này sẽ mãi đợi anh. Lúc đi hứa hẹn thề nguyền, lúc về gấu bảo: "Con chào chú đi!"
Nhìn người mình yêu đau đớn như vậy. Lòng em vỡ tan sau lưng anh đấy. Người dành nhớ thương, cả đời vấn vương. Cô ta đâu thấy. Chạy về bên em, em vẫn ở đây. Chẳng đành nhìn anh nước mắt rơi đầy. Ôm những cơn đau nỗi buồn em giấu âm thầm phía sau. Dối lòng em
Số liệu của tiemchungcovid19.vn cho thấy tính đến ngày 29/11/2021 có 2,639,672 liều vaccine đã được tiêm chủng. Nếu chúng ta lấy xác suất sốc phản vệ (từ y văn là 5 ca trên 1 triệu - tôi lấy con số cao), thì với 2.64 triệu liều vaccine, chúng ta kì sẽ quan sát 13 ca sốc phản vệ.
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Bực tức, giận hờn, khó chịu…chỉ cần ôm nàng trong lòng…mọi thứ đều tan biến. Lúc nàng ngủ, thật bình yên…thật đáng yêu…Nhìn nàng, tim hắn thổn thức…giá kể, người nàng yêu là hắn…tốt biết bao…Hắn luôn có thói quen rất xấu…đó là đợi nàng ngủ, nằm ngắm trộm…Hắn tỉ mẩn xem xét từng chút, dùng cả bàn tay to lớn áp lên mặt nàng…là hắn muốn cảm nhận…nàng có tăng cân không…Cảm giác bàn tay hơi đầy, gò má nàng bắt đầu phúng phính, có da có thịt, lòng hắn hạnh phúc vô cùng…Nhưng chân tay nàng thì vẫn vậy, ăn bao nhiêu vẫn chỉ thế…Hắn đã xem bàn tay này bao lần, mà mỗi lần cầm vào, cảm xúc đều giữ nguyên…Nàng, có tới chín hoa tay, dưới ánh đèn ngủ, hắn nhìn rõ vân đường đời…cắt làm nhiều khúc, loằng ngoằng…hắn có biết qua một chút ít về xem tướng…nhìn này biết số nàng khổ, nhưng không sao, từ giờ đã có hắn, tuyệt nhiên không bao giờ để chuyện đó xảy ra…Bất chợt, hắn đưa bàn tay nàng lên miệng, đặt một nụ hôn ấm áp…Nụ hôn ấy không chỉ khiến hắn xao xuyến, mà nàng, cũng thổn thức khôn nguôi…Nàng khẽ mở mắt, nhìn hắn…Hắn vụng trộm, thấy nàng tỉnh, đôi mắt nàng rất dịu dàng, đầy mê hoặc…hắn say đắm trong đôi mắt ấy…Căn phòng tĩnh lặng…tay trong tay, họ chỉ nằm đó, chăm chú nhìn nhau, không ai nói một lời…không biết vì họ ngại, hay họ đang thực sự bị say…trong ái tình nồng thắm…Đêm đó, họ đã thức rất khuya…, sáng hôm sau, tỉnh dậy, hắn theo thói quen, sờ về một bên, khoảng trống khiến hắn đôi phần thất vọng…Vội vã chạy xuống nhà, thở phào khi thấy nàng đang làm đồ ăn sáng…-”Đánh răng rửa mặt đi…”-”Ừ…”Không khí tràn đầy sự ngượng ngập…Hắn húp tý nước phở, xuýt xoa-”Ngon lắm…”-”Cảm ơn, ăn nhiều vào…”Vầng mắt nàng thâm quầng, nàng thực sự muốn hỏi hắn, rốt cuộc hắn coi nàng là gì, hoặc hắn có thích nàng không…tình trạng bây giờ là như thế nào…nhưng lần trước cũng hỏi rồi, kết quả …Nàng đứng trầm ngâm…có nên nói với hắn, cảm xúc của nàng, rồi muốn ra sao thì ra…Hắn nhìn lên, nàng vẫn đứng đó…khuôn mặt đầy những suy tư…hắn đã bao lần khát khao, mỗi lần ngồi ăn, sẽ được kéo nàng vào lòng…Cảm nhận có cái gì đó khác lạ so với mọi ngày…liệu nàng có chút cảm xúc gì với hắn không??? Nếu không, tối qua…ánh mắt đó là ý gì…một là giờ hắn thổ lộ, thành công tốt đẹp…hai là hắn làm nàng sợ chạy mất dép…-”Tôi có chuyện muốn nói!!!” -”Tôi có chuyện muốn nói!!!”Hai con người quá đỗi ngây ngô cùng nhau lên tiếng…-”Em nói trước đi…”-”Anh nói trước đi…”Họ cứ đùn đẩy tới khi chuông điện thoại của hắn reo…Hắn lại đưa nàng đi học. Trong xe, hắn mặc dù rất quan tâm nhưng giọng vẫn cố bình thản-”Em muốn nói chuyện gì…”Giờ tính sao??? Chẳng đủ gan, nàng đành bịa chuyện, mục đích là muốn hắn nói chuyện của hắn trước, nhỡ đâu đã có kế hoạch cho nàng-”Con gấu cũ của tôi đâu?”Lửa giận sôi sùng sục…Lại là con gấu, quan tâm tới gấu là phụ, chủ yếu là tình với người mua gấu thôi…Kiểu này tỏ tình chỉ tổ bẽ mặt, nàng sẽ nói sao? Tôi không yêu anh, Việt ạ…Người tôi thực sự yêu là…Không kiềm chế nổi, hắn phanh gấp, giọng nói đáng sợ-”Vứt rồi, lần sau đừng hỏi…”-”Thế chuyện anh muốn nói là gì?”-”Biết làm quái gì…”Thái độ hắn lại cau có hẳn…*********************Một ngày, hắn đang xem chương trình thể thao, nàng lân la tới hỏi chuyện-”Vịt, vay ít tiền được không…”Hắn quá quan tâm tới nàng, vậy mà điểm này lại quên béng, trước giờ đưa đón chăm sóc nhưng lại không đưa nàng tiền tiêu vặt…Hắn mở ví, rút một chiếc thẻ-”Cầm lấy, mật khẩu là 140283″.-”Thôi, không cần đâu, tôi vay hai triệu thôi…”-”Cứ cầm lấy, vay bao nhiêu rút ngần đó…”Nàng không còn cách nào, đành nhận, sau đó mới chậm rãi nói-”Tôi ra Bắc nhé…”Mắt hắn trợn tròn, mẹ kiếp, ra Bắc mà nói như đi chợ vậy, nàng định bỏ hắn, tới với tình yêu đích thực sao? Hắn hối hận vô cùng, biết thế đã không đưa nàng cái thẻ…hắn phải làm sao? Khóa thẻ ư???-”Nhớ chàng rồi hả?”-”Anh nói linh tinh gì vậy…”-”Không phải sao…”-”Hâm à…”Hắn có phần hạ hỏa-”Đang yên đang lành ra ngoài đó làm gì, tôi nhớ không nhầm thì em đâu có họ hàng gì?”-”Chị em tốt nhất của tôi sinh bé trai…”-”Chỉ là đẻ thôi mà, người ta còn mệt, làm gì có thời gian mà tiếp em…”-”Nói thế nào thì nhất định hôm nay tôi phải đi…không nói nhiều nữa, tôi phải ra mua vé tàu đây…”Nàng rất quả quyết, xem ra đúng là chị em tốt thật…bỏ cả hắn mà đi, biết chẳng ngăn nổi, hắn gọi với-”Cho em hai ngày…”-”Được!”-”Nên nhớ là em không trốn được…đừng mất công…”-”Tôi biết…”-”ĐỨNG LẠI…”Nàng lo sợ hắn đổi ý, mà dù hắn đổi ý, nàng cũng vẫn đi, chẳng qua là phiền phức…nhưng không, hắn từ tốn-”Tôi đưa em ra bến xe…”Nàng không chối…Cả đường đi hắn không nói gì…Lúc tới nơi mới biết hắn đưa nàng ra sân bay, tên Cẩm chờ hai người sẵn, lấy vé đưa nàng, hắn dặn dò-”Nhớ đi ngủ sớm, ăn uống điều độ, cả thuốc này, nếu không quen đi máy bay thì uống trước khi lên…Đưa tôi địa chỉ nhà bạn em ngoài Bắc, tôi cho người tới đón…đi lại cho an toàn…”Mũi nàng cảm thấy cay, hắn đã quên mất nàng là đứa đầu đường xó chợ, vứt đâu cũng sống được ư? Chính nàng lâu nay trong vòng tay hắn cũng dần quên mất rồi…càng ngày càng yếu đuối, nhạy cảm…Nàng ngoan ngoãn đọc địa chỉ rồi tạm biệt…Họ nhìn nhau, bóng đối phương xa dần…tự nhiên trong hai người đều có một cảm giác rất trống trải…Hắn đưa địa chỉ cho đàn em, chúng ngạc nhiên nhắc hắn…Lúc đó hắn mới biết, đúng rồi, nàng chính là phù dâu trong đám cưới, bạn nàng không ai khác là phu nhân của Bảo Minh…vậy là lần này, nàng ra đó, hội ngộ tên đó…Lòng hắn thao thức, bồn chồn không yên…*********************-”Uyên!”-” Lan!”Ánh mắt Uyên rơm rớm, cũng không ngờ…con bạn này, tuy bình thường ít liên lạc, nhưng tới thời khắc quan trọng, nó chưa bao giờ là không tới với Lan, dì bế cháu đi…”-”Ừ, ra dì bế nào…ôi trời…mắt, mũi, miệng…tất cả đều là của ba Minh rồi…mẹ Uyên nhà mày đẻ thuê rồi…”Uyên mỉm cười sung sướng…phụ nữ là thế, thích đẻ con giống chồng hơn cả giống mình…Hai người gặp nhau, như cá với nước, tâm sự đủ chuyện…người làm mẹ, người cũng ngấp nghé tới tuổi lấy chồng mà ríu rít như chim non…-”Lan…”-”Anh Lân? Anh khỏe không…lên chức chú sướng nhé…”-”Ừ, vui lém…thằng này…em nhìn nó giống anh không??? Hehe…”Lân bế cháu lên, thơm vài phát mới tha, sau đó quay sang trách móc ai đó-”Sao em chặn số anh?”-”Chặn…chặn gì cơ ạ?”-”Mày sao vậy, ngại thì cứ nói ra…”. Uyên mọi người nói gì tao không hiểu?”-”Ừ, thì mày vẫn liên lạc được với tao, nhưng em chồng tao gọi cho mày thì máy lại không liên lạc được…”-”Nếu em không thích có thể nói mà…”-”Không…không…tao chả biết gì hết…hay là do điện thoại nhỉ, tao gà mờ mấy đồ công nghệ này lắm…”-”Em thật không làm gì?”-”Thề…”-”Được…”Lân lấy điện thoại của Lan, bấm bấm một lúc, khi gọi thử thấy tín hiệu mới đưa trả…-”Thôi, thế là chú em không buồn bực ấm ức nữa nhé…”. Đoạn Uyên kéo tay Lan “Ra ngoài ăn tiệc mừng cháu đi dì…”**************************Tâm trạng Trâm Anh hôm nay, phải nói như có đá đè…sự thật khủng khiếp ấy…ước gì cô chưng từng biết…ước gì không bao giờ nghe thấy cuộc nói chuyện đó…-”Mẹ, nhân chị đẻ con cùng em đi khám sức khỏe tổng thể trước khi đi du học…”Bà Lan Anh hơi tái mặt…trước giờ Trâm Anh khám sức khỏe đều là bà đưa đi-”Ừ, em bình thường chứ…”-”Vâng, chỉ có điều…nhóm máu của em là AB…con đã cho làm lại hai lần, vẫn vậy…”Giọng bà bắt đầu run-”Con…con nói linh tinh gì thế…”-”Mẹ, nếu mẹ không nói thì con hỏi ba vậy…”-”Đứng lại…Chuyện này, chỉ mẹ con mình biết, đừng nói cho ai…”Rồi bà từ từ giãi bày…đồng thời van xin Lân trước khi tìm ra em gái thì đừng lộ chuyện này…Dù mẹ có nói…cô mãi là con của ba mẹ…nhưng làm sao mà con nuôi bằng được con đẻ…nếu một ngày, đứa con đẻ kia xuất hiện, chẳng phải cô sẽ mất tất cả…Trốn mọi người, cô chỉ biết thu lu một chỗ, khóc lóc, buồn tủi…cú sốc này quá lớn…trước giờ ba cưng cô như ông trời…nếu ba biết…ba sẽ chẳng còn là ba của cô, anh cũng không phải là anh của cô…mẹ cũng vậy…tất cả…tất cả mọi thứ…là cô được hưởng phúc từ một người khác…Còn mẹ đẻ của cô…sao không cần cô…sao nỡ vứt bỏ…Trong lúc tâm trạng nặng nề thì một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai, cô ngước lên nhìn, là Việt, sao anh lại xuất hiện ở đây? Trong lòng anh, có người con gái khác…sao còn để tâm tới cô làm gì???-”Sao thế cô bé?”-”Không có gì? Anh sao ở đây?”-”Thì chúc mừng chị dâu em chứ sao…”Hai người ngồi một lúc bên ngoài, cho tới khi cô bình tâm mới đi vào nhà.
Linh nhanh chóng chuồn khỏi căn biệt thự, thì ra là cô ta đi cổng sau…nhưng nhìn cái cổng cao vút nàng tới chịu, cô ta quả nội công thâm hậu, vừa hay lúc đó Việt về, hắn hất hàm hỏi-”Ngủ ngon không…”Ngon nghẻ quái gì? Người nào chặn cả người lên tôi, ê buốt mỏi nhức hết còn ngon gì?’ Nghĩ là nghĩ thế thôi, nhưng trước mặt, đâu dám láo-”Cũng được”-”Vào ăn sáng…”Thức ăn trên bàn khiến nàng hoa cả mắt, đây là ăn tiệc chứ ăn sáng nỗi gì??? Có tiền có khác, sướng thật, ới một câu là có tất cả…Nàng thấy đồ ăn là mắt sáng, chúi đầu chúi mũi, quên cả nhiệm vụ phải dò xét thái độ đại ca…lúc ngẩng đầu lên, thấy hắn nhìn nàng, đôi môi hơi cong nét cười, hắn nhẹ tay lau thức ăn còn dính trên miệng cho nàng, trêu-”Còn nhiều lắm, cứ từ từ…”Nàng ngại…lại biết ngại nữa rồi…Ăn xong, nàng biết điều dọn dẹp, hắn ngồi đọc báo…đúng chẳng khác vợ chồng già là mấy…Xong xuôi, nàng tới bên hắn, hết sức nhẹ nhàng-”Cho tôi địa chỉ…”-”???”-”Địa chỉ chỗ học làm bánh…”-”Không…”Ặc, cái tên này, nói mà nhuốt lời nhanh quá ta??? Nàng tiu ngỉu…-”Đứng đấy làm gì…mau vào thay đồ, tôi đưa đi…”Nàng sung sướng vì được đi học, nhưng càng ngày càng ý thức được giá trị của mình trong kế hoạch của hắn…tới đi học hắn cũng đích thân đưa đi thế này thì quả là việc lớn rồi…hẳn sẽ mang lại lợi nhuận rất cao…-”Vào đi…”Tẩn ngẩn nhìn chiếc xe thể thao sang trọng…nghe hắn quát mới vội vàng bước lên, ánh mắt hắn lướt qua nàng một lượt…đúng là thay đồ hay không thay đối với nàng chả khác nhau là mấy, vẫn quần đùi áo phông dép lê…Buổi đầu đi học, hắn không quên dặn dò nàng, chúc nàng học vui vẻ…cảnh tượng thu hút bao sự chú ý, suýt xoa…Nàng nghĩ bụng, họ mà biết sự thật chắc chạy mất dép…Cũng theo lời dặn dò của Linh, nàng để ý, phân tích tình hình, nhận dạng rõ khuôn mặt của một đứa tóc vàng bấm lỗ tai, luôn lởn vởn quanh đấy…xác định là người của hắn.………………………………….-”Anh ạ”-”Thế nào, gài được mấy người…”-”Gài được hai người anh ạ, nhưng hắn cũng ghê gớm, người của ta mới ở chỉ thị mức thấp, vẫn chưa được làm nhiệm vụ lớn hay gặp mặt hắn…”-”Không sao, đánh gục Golden Face không phải ngày một ngày hai…Hắn còn theo dõi người em cùng cha khác mẹ này không?”-”Dạo này có vẻ không quan tâm, chắc đợt trước anh làm chúng yên tâm…mới cả, việc theo dõi anh bây giờ là nhiệm vụ cấp thấp, có giao thì người của ta vẫn tác động được…hắn đang càn quét điên cuồng tìm người đứng sau Đại Bàng Đen…”-”Thằng này…”-”Mấy phi vụ bị ta hớt tay trên chắc hắn còn căm…”Việt đăm chiêu, lần trước đã cố gài để lão tin thằng Hai là trùm rồi mà vẫn không xong…mấy vụ làm ăn gần đây, mỗi lần đi cùng thằng Hai, hắn đều phải chắc chắn không liên quan tới lão, và đều phải cải trang đôi chút…nhưng xem ra tình hình này nếu không chuẩn bị chu đáo thì không thể giấu mãi được…-”Mày tìm một thằng có máu mặt về…cố gài lão…làm khéo vào…”-”Dạ vâng, em hiểu…”-”Còn nữa, vụ nhập khẩu sữa lần này, chuẩn bị cho kĩ….”……………………………………….Phải nói từ khi cha sinh mẹ đẻ, hôm nay mới được đi học…theo đúng nghĩa…Trước đây có lần bị bắt cóc nàng cũng được học…nhưng là học cách…chiều đàn ông…thật không muốn nghĩ lại chút nào…Thầy giáo rất chi là đẹp trai, lại vui tính, nghe nói thầy còn được vào top cao cao của vua đầu bếp nữa ý sao…Bước ra khỏi lớp, chiếc McLaren đã đợi sẵn ngoài cửa, thấy vẻ mặt nàng tươi hớn hở, hắn hỏi han…nàng ngây thơ đem chuyện lớp học, chuyện thầy giáo ra kể, cứ tưởng là nịnh được hắn…hắn tìm lớp cho nàng, giờ nàng rất thích, tại sao hắn lại khó chịu cơ chứ…Ngày hôm sau, hắn không chở nàng tới chỗ đó học nữa, mà tới một chỗ khác…lần này, cô giáo dậy nàng rất xinh, hắn chỉ bảo”Cô này nổi tiếng hơn, học nhanh giỏi hơn…”, nàng gật đầu…Nàng ngoan ngoãn chờ thời cơ, đúng ba buổi, mọi việc rất tốt, hắn cũng lơ là cảnh giác, giờ giải lao, nàng cầm chiếc bánh làm được, đem ra mời tên tóc vàng…Nàng có hơi chần chừ…thực sự thì nàng có phần thích cuộc sống này…được học làm bánh, có cơm ăn áo mặc, nhà ở tiện nghi đầy đủ,… hắn đối với nàng, trừ chuyện bắt làm gấu ôm, không có gì là không tốt cả…Nhưng nàng trấn an ngay…chỉ là biễn lặng trước bão thôi…nếu nàng không nhân cơ hội mà trốn…sau này chết không kịp ngáp…Đứng nép vào gốc cây, thấy tên tóc vàng đau bụng tìm nhà vệ sinh, nàng nhanh nhẹn chuồn…trốn…chạy…đã trở thành vận mệnh…tuy không giỏi bằng ai…nhưng khoản này, cũng coi như nàng có tố chất!!!
đọc truyện về đi anh nơi đây em vẫn đợi