Để rồi mỗi khi đêm về anh lại nhớ em da diết, nhớ khuôn mặt em, nhớ nụ cười em, nhớ hình bóng em. Từng ngày trôi với anh chỉ còn là kí ức, anh biết rằng không ai có thể nhớ mãi về 1 hình bóng đã rời xa, nhưng anh không biết làm thế nào để quên em. Mỗi ngày lúc
Nhưng ẩn sâu bên trong là điều gì đó buồn buồn mà chẳng ai có thể thấu hết. Loan tâm sự: "Căn nhà này của ba má mình xây dựng rồi cho anh trai ở và thu hoạch vườn cây trái. Gần đây anh quyết định chuyển về Đắk Nông sinh sống, căn nhà đóng cửa.
Em thèm nhung nhớ, cho dù nhớ một người đã quên lãng em giữa bộn bề cuộc đời. Em thèm khóc, những giọt buồn lăn dài trên má, chạm bờ môi, mặn chát. Nên khi xa nhau, đừng bắt em phải quên, em sẽ không làm được đâu! Ngày rời xa, anh nhắn em một dòng ngắn: "Quên anh đi nhé!", em vô thức gật đầu để chứng tỏ sự kiêu hãnh có thừa.
Thời gian dự thi: 01/09/2022 - 15/09/2022 Thể loại: tự do Thời gian chấm giải, công bố giải và xuất bản tập san TỔ ONG của HIVE Stories: 16/09/2022 - 30/09/2022 Đối tượng dự thi: Tất cả các thành viên của website hive-stories.com (ngoại trừ BQT, ban biên tập, cộng tác viên của HIVE Stories).
Con tàu đưa anh dần về ga cuối Nơi những người thân mỏi mắt ngóng chờ Anh mãn nguyện. Trên sân ga đắm đuối dáng hao gầy, em đứng đó: Nàng Thơ! Người đăng: Tấn Định K9 vào lúc 22:02 Không có nhận xét nào:
Em là gì giữa bề bộn cuộc đời anh? Là hạnh phúc mong manh hãy nỗi buồn khắc khoải Em đã đến rồi lại ra đi mãi Gọi sao đây khi ta đã xa xôi? Ừ phải rồi ta là bạn không thôi Những ngày không em, cuộc đời anh vẫn thế
Em im lặng không có nghĩa là ngừng yêu thương mà là đã không còn biết nên phải làm gì với tình cảm đó ngoài việc im lặng ngắm nhìn… Em mệt lắm khi em nói mà chẳng ai nghe, em buồn mà không ai thấu, em cô đơn mà không thể có một người ở bên, em đau lòng khi chẳng bao giờ có được một vị trí trong tim anh.
Em là gì trong bộn bề đời anh? Là điều anh muốn nâng niu và trân trọng hay đã thành gánh nặng mà anh muốn từ bỏ. Đừng tìm cách làm tổn thương nhau nếu như tình cảm đã không còn, mà nếu còn yêu thì xin anh đừng khiến em có cảm giác bị bỏ rơi! CaDe
App Vay Tiền Nhanh. Một ngày, như mọi ngày, tôi thấy trên trang chủ Facebook mình một dòng trạng thái chơi vơi đủ để cất giấu nỗi buồn “Em là gì giữa bộn bề đời anh?”. Đó không phải lần đầu tiên những cô bạn mà tôi quen và không quen thốt ra câu hỏi bâng khuâng ấy. Bạn có thể nghĩ rằng đó đơn giản chỉ là một câu hỏi vu vơ, hứng lên thì buông, dỗi hờn một chút sẽ mang ra hỏi. Các chàng trai sẽ cuống quýt lên, rồi bảo “Em là phần quan trọng nhất trong cuộc sống của anh”, hay “Anh yêu em hơn tất cả mọi thứ trên đời!”. Các cô gái sẽ hài lòng và tin rằng mình là nhất, mình được yêu, được trân trọng. Với những người đang yêu và ngộ tin tình yêu là tất cả, câu trả lời ngọt tựa sữa thơm như thế ắt hẳn đủ mang đến cảm giác an yên trong suốt thời gian dài. Nhưng bạn sẽ nghĩ sao nếu tôi bảo thà rằng ta đừng hỏi, thà rằng ta đừng tin, thà rằng ta đừng mơ về cái khái niệm “trong lòng người khác” như thế. Cứ cố gắng mải miết trên con đường chất vấn trái tim người khác, thuyết phục chính bản thân mình, có khi nào bạn nhận ra rằng một vị trí có thể định danh thì cũng dễ dàng bị xóa bỏ. Đến lời hứa yêu mãi mãi còn chẳng thế níu tin. Sao ta có thể buộc lòng mình vào lời âu yếm khi người nào đó bảo họ yêu ta nhất trên đời? Cuộc đời đầy rẫy những đổi thay, những biến trắc khó đoán. Cái “nhất” trong giây phút này, biết đâu sẽ trở thành số 0 tròn trĩnh trong một khoảnh khắc khác. Mà như thế, chẳng phải cay đắng lắm thay! Cũng có đôi khi, lời yêu chỉ đậu trên môi, chẳng thể nào tràn vào tới ngực. Thành ra ta yêu nhau bằng lời, mà tim không sao cảm nhận được. Đứng trước một người ta hằng tin yêu và hi vọng, ta cứ ngỡ và… tự tưởng tượng ra mình quan trọng, quan trọng lắm. Nhưng sự thật ẩn sâu dưới lớp vỏ thời gian lại là điều khiến ta thất vọng và vỡ vụn niềm tin. Hạnh phúc chưa thấy đâu những cảm giác buồn phiền đã đầy ắp không vơi nổi. Mới biết, chẳng là gì giữa bộn bề đời nhau có khi lại hay. Mới thấy chẳng hứa hẹn những điều xa xôi, chỉ nắm tay nhau bước qua ngày dài đôi khi lại tuyệt. Yêu nhau chẳng cần biết ngày dài tháng rộng, chỉ cần biết tim yêu và rung động, là đủ rồi. Đâu nhất thiết phải nài ép một chữ “danh phận”. Để rồi giữa đời chộn rộn những thương yêu, cái danh của ta hòa cùng những danh khác, tan biến nhanh đến bất ngờ. Thôi thì ta thương nhau trong im lặng, ta yêu nhau trong cái hối hả của cuộc đời, yêu nhau như thể ngày mai ta chẳng thể nắm tay nhau nữa. Điều ấy đáng giá hơn tất thảy những “gì” bạn vẫn chờ mong khi hỏi “Em là gì giữa bề bộn đời anh?”, không đúng ư? Còn nhớ ngày tôi thương yêu một chàng trai hơn tuổi. Chàng tốt, tình yêu của chàng đẹp và rộng đến mức khiến tôi không thể thôi cười. Chúng tôi yêu nhau, nhưng không một lời hứa hẹn. Nào ai dám đánh cược vào sự bất biến của con tim, phải không? Và rồi chúng tôi xa nhau. Những bất đồng không gọi tên được. Chỉ biết hai đứa dần xa, cũng chẳng có lời chia tay. Ngày cuối cùng gặp nhau, anh bảo “Chúng ta chẳng là gì trong nhau. Xa nhau có lẽ bởi mình yêu nhau nhiều quá!” Tới tận bây giờ, tôi vẫn chưa bao giờ hối tiếc vì đã nắm tay người ấy, nắm tay người “chẳng là gì” trong tôi, nắm tay người là “gì đó” trong cuộc đời này! Tôi nợ người ấy một lời cảm ơn, cảm ơn vì đã thương tôi rất thật. Ngay cả khi chúng tôi chẳng là gì đó của nhau. Dung Keil –
– Là hoàng hôn yêu thương vội vàng gặp nhau trên đường? Đó có phải là một khoảnh khắc đánh thức cảm xúc? Đó là mong muốn được kết nối hay chỉ là một mối tình lãng mạn chóng vánh? Đó là sự rung động nhất thời hay cảm giác gắn bó? Đó là tình yêu tự nguyện hay chỉ là một thói quen khó bỏ? Đó là một trách nhiệm muốn thực hiện hoặc thực hiện? Đó là hiện thực, là tương lai hay chỉ là một thú vui thoáng qua? Đôi khi tôi vẫn nghĩ về điều đó và cảm thấy như tôi đang tự làm khổ mình. Cuộc sống trôi nhanh đến nỗi tôi không thể cảm nhận được tình yêu của bạn. Hình như còn nhiều điều để anh bận tâm, hơn cả sự thờ ơ mà anh vẫn mặc kệ em giữa đời thường, bàn tay siết chặt nay buông lơi, anh cũng chẳng thèm quan tâm em cảm thấy thế nào. Em là gì trong cuộc đời anh?HƯỚNG DẪN TÌM NGƯỜI BẠN TÌNH Là hoàng hôn yêu thương vội vàng gặp nhau trên đường? Đó có phải là một khoảnh khắc đánh thức cảm xúc? Đó là mong muốn được kết nối hay chỉ là một mối tình lãng mạn chóng vánh? Em vẫn muốn hỏi anh câu đó, dù nó làm anh khó chịu, dù em cảm thấy mình chưa đủ thông minh và khéo léo, đủ tinh tế, mặc cho người ta nói em cường điệu hóa cảm xúc của họ. Nhưng anh à, cô gái nào lại không hy vọng điều gì đó đặc biệt sẽ xảy ra trong cuộc đời người đàn ông mình yêu? Có cô gái nào không có chút hy vọng nào cho tương lai, cho sự vĩnh cửu, nghe có vẻ không tưởng, nhưng sống với hy vọng và lạc quan mỗi ngày là một niềm an ủi nội tâm. Thực lòng, em biết mình không phải là người thích nghe hứa hẹn, càng không phải là một cô gái bướng bỉnh chiếm vị trí quan trọng nhất trong trái tim anh. Nhưng cái gì cũng cần niềm tin, chúng ta cần tình yêu để đảm bảo cho mối quan hệ này, em cũng cần sự quan tâm của anh để đảm bảo hạnh phúc của chính mình. Em có thể lo được những việc lớn, có thể đảm đương được nhiều thứ trong cuộc sống chứ không riêng gì anh. Nhưng em hãy trao đi tình yêu của em, hãy ở bên anh, đừng để em cảm thấy cô đơn lẻ loi trong chuyện tình của chúng ta. Em là gì trong cuộc đời anh? Đó là thứ bạn muốn nâng niu và trân trọng, hay nó đã trở thành gánh nặng mà bạn muốn buông bỏ? Đừng cố làm tổn thương nhau nếu tình yêu đã không còn, nhưng nếu còn yêu xin đừng làm em cảm thấy bị bỏ rơi. cade VIDEO HƯỚNG DẪN TÌM NGƯỜI BẠN TÌNH ➡️➡️➡️➡️ Link tham gia tìm tình yêu ➡️ ➡️ Tại đây
Em là gì giữa bề bộn đời anh? Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm? Là yêu thương của ngày sau gởi gắm? Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao? Em là gì? chỉ là bạn thôi sao? Hoặc giả dụ một người anh quen biết Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt! Đã yêu anh như em của bây giờ. Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơ Em ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy! Cuộc đời nhỏ, mà "cái tôi" lớn vậy, Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinh Em muốn nghe từ bao điều trăn trở Dẫu chúng mình có duyên, không có nợ Em vẫn cười thỏa mãn với niềm đau Cuối cùng thì mình là gì của nhau? Là tình nhân sau đôi lần chăn gối? Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối? Cũng có thể là mệt mỏi, đọa đày! Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bày Em sẵn sàng ôm khổ ải trần gian Chỉ cần anh nói rõ những đa mang Em là chi trong bộn bề cuộc sống? Em là gì giữa bề bộn đời anh? Em là gì? em là gì? anh hở? Bùi Tuyết Nhung Chỉnh sửa cuối 6 Tháng mười hai 2019 Bài thơ trên là của tác giả Trường Phi Bảo dựa trên ý của bài thơ gốc. Đây là bài thơ gốc em là gì giữa bộn bề cuộc đời anh của tác giả bùi tuyết nhung Em biết gọi anh thế nào đây? Là bạn? Là anh? Hay là gì khác? Và trong anh trời ơi! Em không biết! Em là gì giữa bề bộn đời anh? Gọi thế nào cho thỏa nỗi riêng chung Để không ai khổ tâm không ai thấy mình có lỗi? Tất cả tại cuộc đời cuộc đời tự cho mình rộng rãi Nhưng cuộc đời có chứa nổi mình đâu? Không thể gọi đích danh ta là gì của nhau Đau lòng em đau lòng anh đau lòng người tội lắm! Nhưng em nghĩ cuộc đời này sâu rộng Sâu rộng đến vô cùng nên lạc mất hai ta. hoa cuc xanh thích bài này. How can I call you? A friend? A lover? Or something else? What s in your mind - how can I know? What am I in your messy life? How can I call you - for our own satisfaction So that no one feel guilty no one feel hurt? That is life - for life is thought to be generous Yet not generous enough to satisfy itself. We still can t call what we are to each other My feeling hurts yours hurts everybody hurts For I think life is too enormous Too enormous for us to lose each other. bùi tuyết nhung thơ thơ tình thơ tình buồn
Em là gì giữa bề bộn đời anh? Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm? Là yêu thương của ngày sau gởi gắm? Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao? Em là gì? chỉ là bạn thôi sao? Hoặc giả dụ một người anh quen biết Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt! Đã yêu anh như em của bây giờ. Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơ Em ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy! Cuộc đời nhỏ, mà “cái tôi” lớn vậy, Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinh Em muốn nghe từ bao điều trăn trở Dẫu chúng mình có duyên, không có nợ Em vẫn cười thoả mãn với niềm đau Cuối cùng thì mình là gì của nhau? Là tình nhân sau đôi lần chăn gối? Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối? Cũng có thể là mệt mỏi, đoạ đày! Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bày Em sẵn sàng ôm khổ ải trần gian Chỉ cần anh noí rõ những đa mang Em là chi trong bộn bề cuộc sống? Em là gì giữa bề bộn đời anh? Em là gì? em là gì? anh hở! Phi Bảo
Em là gì giữa bề bộn đời anh?Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm?Là yêu thương của ngày sau gởi gắm?Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao? Em là gì? chỉ là bạn thôi sao?Hoặc giả dụ một người anh quen biếtTừng có thời, vâng! có thời mãnh liệt!Đã yêu anh như em của bây giờ. Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơEm ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy!Cuộc đời nhỏ, mà “cái tôi” lớn vậy,Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinhEm muốn nghe từ bao điều trăn trởDẫu chúng mình có duyên, không có nợEm vẫn cười thỏa mãn với niềm đau Cuối cùng thì mình là gì của nhau?Là tình nhân sau đôi lần chăn gối?Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối?Cũng có thể là mệt mỏi, đọa đày! “Anh là ai đi qua chốn này, còn Em là ai trong cuộc đời Anh đây” Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bàyEm sẵn sàng ôm khổ ải trần gianChỉ cần anh noí rõ những đa mangEm là chi trong bộn bề cuộc sống? Em là gì giữa bề bộn đời anh?Em là gì? Em là gì? anh hở!Trường Phi Bảo Cùng chủ đề EM LÀ GÌ? Em là gì trong thế giới này đâyEm là gì trong trái tim anh?Em là gì giữa bề bộn đời anh? Continue Reading
em là gì giữa bộn bề cuộc đời anh